Đi đi em!
Đừng bao giờ ngoảnh lại
Đừng để vướng sợi tơ chiều
Rồi khắc khoải về đêm
Chớ có nói gì thêm
Chỉ nặng lòng người ở lại
Xót xa đã nhiều
Đừng thêm nữa... chông chênh
Có đáng gì đâu
Lỡ đã thương
Năm năm hay mười năm lẻ
Cùng lắm thiên hạ thầm thì dang dỡ một lần, thêm
Cũng chẳng sao đâu!
Đã đi thì đi
Đừng để úa nhàu
Đừng oán giận
Tội con tim
khờ
dại.
(LN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét