Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

Hãy khóc đi em
hãy khóc đi nếu được
cứ để lòng mình đắm trong cuộc đi hoang

Hãy khóc đi em
sự thể dẫu bẽ bàng...



Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Lấy độc trị độc


Kể từ cái ngày hôm ấy, cái ngày mà anh - người chị luôn tin tưởng, quý trọng - dùng những lời lẻ cay nghiệt nhất để đối xử với chị... Chị sợ! Sợ chuông điện thoại reo, sợ tiếng tít tít của tin nhắn (nhất là lúc giữa đêm khuya) sợ cả con đường thân quen...

Để quên đi tất cả mọi thứ, để khỏi đau lòng mỗi khi mở máy, chị delete anh trong danh bạ... Thế nhưng sau một thời gian dài, nỗi sợ hãi về anh không giảm, bởi những gì đã ghi sâu vào tâm trí thì dù có xua đuổi bằng mọi cách cũng bằng không, vậy là chị quyết định để anh trở về vị trí cũ theo thứ tự ưu tiên - vị trí mà ngày xưa anh chọn! :)
Ngày qua ngày, cứ mỗi lần mở danh bạ là đập vào mắt chị trang danh sách những người thân yêu nhất. Ờ, đau rồi sẽ quen - chị tự nhủ.

Đúng, quả thật đúng như vậy! cho đến bây giờ, tên anh vẫn "hiên ngang" đứng ở trang nhất, và chị không còn buồn, không còn  sợ, không còn thấy đau như trước nữa. Thi thoảng chị dừng lại, nhìn tên anh thật lâu rồi mỉm cười mãn nguyện!

Cảm ơn cuộc đời này!